Bạn đang xem: Câu thơ nói về bác

Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ lớn lao của dân tộc Việt Nam, người phụ vương già đem đến ánh sáng mang lại hàng triệu con người con đất Việt. Lúc còn sống cũng như lúc đã đi xa Bác luôn là hình tượng vong mạng để các nhà thơ đong đầy nguồn xúc cảm sáng tác. Thơ về bác Hồ mặc dù phong phú, đa dạng và phong phú đến đâu nhưng luôn luôn có một điểm bình thường đó chính là sự ngưỡng mộ, tôn thờ lẫn trìu mến, yêu thương thương. Đọc thơ viết về Bác chắc hẳn rằng không bao giờ ta cảm thấy chán, trong thơ là dáng dấp người cha của cả dân tộc bản địa vĩ đại và thiêng liêng. Dù chưng đã đi xa hàng trăm năm cơ mà qua phần đông vần thơ hình ảnh Bác như còn sống mãi. Hãy cùng snvt.vn cảm thấy sự thiêng liêng đó của người qua những bài xích thơ giỏi được sưu tầm sau đây nhé.

Thơ về bác bỏ Hồ ngắn gọn, xúc tích và ngắn gọn mà chan chứa yêu thương
Thơ viết về bác rất nhiều mẫu mã về thể loại, ngoài ra trường ca thì có không ít những bài thơ ngắn tuyệt về Người. Thơ về chưng Hồ nhiều tác phẩm tuy ngắn nhưng vẫn mô tả được trọn vẹn hình ảnh người phụ vương già lốt yêu hoà lẫn tiếng lòng của nhân vật dụng trữ tình. Hãy thuộc sntv. đất nước hình chữ s đọc với cảm nhận thêm các bài thơ ngắn tốt về Bác dưới đây nhé.
Bác Hồ niềm tin và hy vọng
Mồng nhị tháng chín sắp tới về
Chúng nhỏ nhớ bác lời thề xung khắc ghi
Soi đường chỉ lối con đi
Để mang lại non nước sử thi vang rền
Bác ơi bác đến mặt đền
Hùng vương dựng nước bác liền hô vang
Các con các cháu rộn ràng
Cùng nhau tay thay khải hoàn múa vui
Ba đình nắng đẹp hơn rồi
Tuyên ngôn bác đọc đất trời nở hoa
Cả dân tộc bản địa Việt chúng ta
Bác ơi bác nhé bác là niềm tin
Bác kính yêu
THÁP như thế nào cao bất tỉnh nhân sự lưng trời
MƯỜI lần đâu sánh các lời bác yêu
ĐẸP hơn tất cả bao nhiêu
NHẤT là sức lực thật nhiều nước non
BÔNG hoa nở mãi vẫn còn
SEN mùi hương ngào ngạt cho nhỏ cuộc đời
VIỆT bắc gửi khắp hồ hết nơi
NAM kia yên ấm bao đời vinh danh
ĐẸP lắm phái nam Bắc đã dành
NHẤT là lưu niệm non xanh một màu
CÓ những hạnh phúc ngày sau
TÊN người vang mãi trong nhau bao đời
BÁC lối hạnh phúc muôn nơi
HỒ đầy đông đảo nước thương hiệu ngời mãi khen
THÁP MƯỜI ĐẸP NHẤT BÔNG SEN
VIỆT phái mạnh ĐẸP NHẤT CÓ TÊN BÁC HỒ…

Về thăm bên Bác
Về thăm đơn vị Bác, buôn bản Sen
Có sản phẩm râm bụt thắp lên lửa hồng
Có nhỏ bướm white lượn vòng
Có chùm ổi chín vàng ong nhan sắc trời.
Ngôi nhà thuở bác bỏ thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng và nóng mưa
Chiếc giường tre quá solo sơ
Võng gai ru mát những trưa nắng nóng hè.
Làng Sen như hầu hết làng quê
Ngôi bên lẫn với mặt hàng tre nhẵn tròn.
Kìa sản phẩm hoa đỏ màu son,
Kìa nhỏ bướm trắng chấp chới như mơ.
Viếng Bác
Bác ơi trong trắng hôm nay
Chúng con quay lại về đây viếng Người
Cỏ cây cành hoa xanh tươi
Nắng rubi rực rỡ, lòng bạn hân hoan.
Con thương nhớ bác bỏ vô vàn
Bác đi còn lại muôn ngàn yêu thương
Cháu con gan dạ kiên cường
Dựng xây tổ quốc theo gương chưng Hồ!
Bác nằm bác bỏ ngủ như mơ
Mong cho chắc chắn cơ thứ Việt nam
Giờ trên đây thống nhất Giang san
Nhưng còn bè lũ “mọt”- quan liêu tham khôn xiết nhiều.
Chúng nhỏ viếng chưng kính yêu
Bác về soi sáng phần đông điều giúp dân.
Để đời còn mãi mùa xuân
Việt nam tươi tắn vạn lần nguy nga.
Đời đời ơn Bác
Hòa khí rứa ngày sinh nhật Bác
Khắp khu vực nơi trống nhạc tưng bừng
Ngập ngùi nước mắt rưng rưng
Thương người lãnh tụ đã từng dày công.
Để bao gồm được nước nhà thống nhất
Bác mến yêu tất nhảy bao ngày…
Chịu nhiều khổ sở đắng cay…
Mồ hôi nước mắt đổi ngày bình yên.
Ánh mắt chưng dịu hiền hậu trong sáng
Đôi môi fan tỏa rạng nụ cười
Người dân sinh sống khắp mọi nơi
Công ơn của bác đời đời ko quên.
Bác quan trọng kề ở bên cạnh nữa
Chúng bé đây xin hứa cùng Người
Dựng xây tổ quốc đẹp tươi
Ấm no hạnh phúc tỏa sáng niềm vui.
Nắng quê
Phố phường nắng nóng đổ chang chang
Tôi đi mà nhớ nắng buôn bản ngày xưa
Nắng buôn bản kẽo kẹt võng đưa
Hàng tre nghiêng bóng gió lùa sản phẩm cau
Nắng làng xanh biếc nương dâu
Trải dòng sông bội bạc nhuộm màu lúa non
Ve kêu chẳng sợ mỏi mòn
Sáo diều vi vút véo von sống lưng trời
Xa quê tôi vẫn nhớ lời
Nắng làng cho dù nắng là khu vực đất lành
Giờ tôi tắm nắng nóng thị thành
Chỉ lo trắng xóa ngày xanh giữa đời
Tôi đi trường đoản cú thủa lên mười
Bây giờ tóc bội nghĩa nắng tín đồ chưa quen
Về làng sen
Anh đưa em về xã sen
Thăm quê hương Bác Kim Liên nam Đàn
Trời thu rót ánh nắng vàng
Bên mặt hàng dâm bụt cúc tần xanh tươi
Làng sen sinh một con người
Chí cao tài rộng suốt đời hy sinh
Không gia tài của riêng mình
Ra đi cứu giúp nước để dành tương lai
Bao nhiêu đau khổ qua rồi
Nay tôi về lại quê người sinh ra
Đường vào tre trúc la đà
Nếp bên tranh cũ vườn cửa hoa xanh rờn
Bác như vẫy hotline chúng con
Lòng thành tôi thắp nén hương dưng Người
Bác ơi ơn bác đời đời
Tình sâu nghĩa nặng trĩu suốt đời con ghi
Chiều nay gió thoảng hương thơm đưa
Bác vầng sao sáng sớm khuya dẫn đường.
Những bài xích thơ về bác Hồ

Những bài xích thơ nhiều năm hay về chưng Hồ xúc rượu cồn nhất
Chùm thơ về chưng Hồ tất cả cả những bài bác thơ dài như ngôi trường ca trình bày lòng kính yêu của nhân vật dụng trữ tình so với vị lãnh tụ mập mạp của dân tộc. Bên cạnh đó những nội dung ngắn gọn không đủ để nhân vật bộc lộ tình cảm so với Người. Cảm xúc cứ cầm tuôn dạt dào qua từng câu chữ, hiện tại lên hình dáng người phụ vương của cả dân tộc bản địa Việt. Cùng sntv.vn chiêm nghiệm những bài bác thơ dài hay nhất về bác bỏ nhé!
Người đi tìm hình của nước
Ðất nước đẹp vô cùng. Nhưng bác phải ra đi
Cho tôi có tác dụng sóng dưới bé tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, xóm làng khuất,
Bốn phía quan sát không một bóng sản phẩm tre.
Ðêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ?
Sóng vỗ dưới thân tàu đâu chỉ có sóng quê hương!
Trời từ phía trên chẳng xanh màu sắc xứ sở,
Xa nước rồi, càng gọi nước nhức thương!
Lũ họ ngủ trong nệm chiếu hẹp
Giấc mơ nhỏ đè nát cuộc sống con!
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp!
Một mái nhà yên rủ bóng xuống trọng tâm hồn.
Trăm giấc mơ không phòng nổi một đêm dày
Ta lại mặc mang lại mưa tuôn với gió thổi
Lòng ta thành nhỏ rối
Cho cuộc đời giật dây!
Quanh hồ gươm không ai bàn chuyện vua Lê
Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ
Hiểu sao hết số đông tấm lòng lãnh tụ
Tìm lối đi cho dân tộc theo đi.
Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước

Không yêu cầu hình một bài bác thơ đá tạc yêu cầu người
Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc,
Hay một đấng vô hình dung sương khói xa xôi...
Mà hình quốc gia hoặc còn hoặc mất
Sắc đá quý nghìn xưa, sắc đẹp đỏ tương lai
Thế đi đứng của toàn dân tộc
Một cách vinh quang cho nhì mươi lăm triệu nhỏ người.
Có nhớ chăng, hỡi gió bấc thành bố Lê?
Một viên gạch men hồng, chưng chống lại cả một mùa băng giá
Và sương mù thành Luân Ðôn, ngươi tất cả nhớ
Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya?
Ðời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi,
Những đất tự do, hầu như trời nô lệ,
Những tuyến đường cách mạng đang tìm đi.
Ðêm mơ nước, ngày thấy hình của nước
Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà
Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng bởi Tổ quốc
Chẳng im lòng khi ngắm một nhành hoa.
Ngày mai dân ta đang sống sao đây?
Sông Hồng rã về đâu? cùng lịch sử?
Bao giờ dải Trường sơn bừng giấc ngủ
Cánh tay thần Phù Ðổng đang vươn mây?
Rồi cờ đã ra sao? tiếng hát đang ra sao?
Nụ cười cợt sẽ ra sao?...
Ơi, độc lập!
Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc
Khi thoải mái về chói ở trên đầu.
Kìa khía cạnh trời Nga bừng chói sinh sống phương Ðông
Cây cay đắng đã ra mùa trái ngọt
Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc
Sao vàng cất cánh theo liềm búa công nông.
Luận cương mang đến với bác bỏ Hồ. Và fan đã khóc
Lệ bác Hồ rơi trên chữ Lê-nin.
Bốn tường ngăn im nghe bác lật từng trang sách gấp
Tưởng bên ngoài, quốc gia đợi ý muốn tin.
Bác reo lên một mình như nói thuộc dân tộc:
"Cơm áo là đây! niềm hạnh phúc đây rồi!"
Hình của Ðảng lồng vào hình của Nước.
Phút khóc trước tiên là phút chưng Hồ cười,
Bác thấy:
Dân ta bưng chén cơm mồ hôi nước mắt
Ruộng theo trâu về lại với những người cày
Mỏ thiếc, hầm than, rừng vàng, biển lớn bạc...
Không còn người bỏ xác mặt đường ray.
Giặc đuổi chấm dứt rồi. Trời xanh thành giờ đồng hồ hát
Ðiện theo trăng vào phòng ngủ công nhân
Những kẻ quê mùa đã thành trí thức
Tăm tối bắt buộc lao nay hóa đều anh hùng.
Nước việt nam nghìn năm Ðinh, Lý, Trần, Lê
Thành nước Việt nhân dân trong đuối suối
Mái rạ nghìn năm hồng nỗ lực sắc ngói
Những đời thường cũng có bóng hoa che.
Ôi! Ðường mang lại với Lê-nin là đường về Tổ quốc
Tuyết Mát-xcơ-va sáng sủa ấy giá trăm lần
Trong tuyết trắng như đọng nhiều nước mắt
Lê-nin mất rồi! Nhưng bác chẳng ngừng chân.
Luận cương cứng của Lê-nin theo fan về quê Việt
Biên giới còn xa. Nhưng bác bỏ thấy đã đi vào rồi
Kìa! Bóng bác đang hôn lên hòn đất
Lắng nghe trong màu hồng, hình tổ quốc phôi thai.

Bác Hồ
Người vào, cửa ngõ vẫn yên ổn im,
Hỏi han thân thiện giống in gần như hình
Giấu thầm lúc chửa hòa bình
Ðêm tối soi hình ảnh thấy mình sống trong
Người thế hai đóa hoa hồng
Tựa giống như các đóa ta trồng vườn cửa hoa
Hỏi thăm tin tức bọn chúng ta
Hiểu dân tộc bản địa Pháp rộng là bạn, tôi
Tôi như chim white trước Người
Chim lành thợ mỏ chăn nuôi mái hè
Bay thuộc xứ của Tô-rê(1)
Tôi yêu tôi khổ vì quê hương mình
Toàn dân đã ngăn chiến tranh
Với ta, người tặng tấm hình.
Và hoa.
Tế hanh khô dịch

Hồ Chí Minh - tên fan là cả một niềm thơ
Bởi vày người, hồ Chí Minh
Nhà thơ hồ Chí Minh,
Người nông dân vn trong sáng: hồ nước Chí Minh,
bảy mươi tám năm gần trọn cả đời bản thân tranh đấu,
Và bạn đã hy sinh từ bỏ mọi tên,
để chỉ còn là một giọng nói, một khá thở, một cái nhìn
để chỉ với là... Có gì đâu khác...
là khu đất nước, là máu xương Tổ quốc;
Bởi vì tín đồ đau nỗi đau của rất nhiều vết thương
trên mình mỗi em bé nhỏ Việt nam giới bị quỷ "Yan-ki" thịt chết,
Khi giặc lái của Lầu Năm Góc phá đổ mỗi ngôi nhà,
Thì lòng Người tự nhiên như sụp mái.
Bởi vì trong những xóm bé dại tan hoang bởi bom na-pan Mỹ,
Một miếng tim người tự cháy xót xa!
Hồ Chí Minh, tên bạn là cả đói ngày xưa
Vì người đã bị tiêu diệt hai triệu lần năm đói tư nhăm bự khiếp
Bởi vì tín đồ đã mặc lên hầu hết tấm áo xác xơ
đã đi chân khu đất với mỗi đôi chân trần của tín đồ dân khu đất nước,
Bởi vì bạn đã chứa chất nỗi tủi nhục của mọi tín đồ cùng cực,
Bởi vì Người đã có lần chịu nhức nỗi roi vọt đánh vào dân tộc
Thuở bầy thực dân Pháp
hòa trộn than Hồng sợi với máu tín đồ thợ mỏ,
cao su miền nam bộ với máu bạn phu đất đỏ,
lúa gạo đồng bởi với tiết nông dân,
để biến thành vàng bạc bẽo gấp trăm;
Bởi vì lòng tín đồ héo hon khi nắng hạn
Với ruộng đồng chết khát năm lại qua năm,
Và người mang cấy lại trên lòng mình
mỗi cây lúa bị tiêu diệt ngạt do lụt nước white bờ!
Hồ Chí Minh, tên fan là cả một niềm thơ.
Bởi vì người đã sống thuộc phu Quảng Châu, Thượng Hải.
Và đo được mức tận cùng đói rách,
và ngơi nghỉ Nam Phi, bạn cũng đo được đói rách nát tận cùng
của những người Ấn cùng đinh quý phái đó
tìm miếng cơm trắng nuôi sống qua ngày
Bởi vày Người đã đến với dân lao động
từ đào huyệt chôn mình khi vét cái kênh Pa-na-ma
Và như thế, Người đã nhận ra rằng:
Bất cứ sống đâu, con bạn cũng chỉ là một trong những và đói khổ cũng chỉ cần một,
và bạn cũng biết: ở chỗ nào cũng một lòng căm uất,
và đường đi chỉ bao gồm một mà thôi.
Bởi toàn bộ những điều đó và các điều khác nữa
mà khẩu ca khó lòng cất đựng:
Bởi vì đối với Người thì phẩm giá nhỏ người
còn cao hơn nữa miếng cơm, danh vọng
Cao hơn cả trường tồn cuộc sống,
Hồ Chí Minh, tên người là cả một niềm thơ.
Có thể ca tụng Người như ca ngợi biển cả, núi cao,
như tụng ca sông Cửu Long, sóng Hồng Hà.
Nói tới người là nói vịnh Hạ Long, Ðiện Biên Phủ,
Chùa Một Cột, là nói phần đông ruộng đồng đỏ ánh phù sa.
Có thể nói tới Người bằng hết thảy đầy đủ lời tương tự
khi nói tới cây nhãn với cây tre xứ sở.
Bởi vì ca ngợi Người, quản trị Hồ Chí Minh,
Nhà thơ hồ nước Chí Minh
Người nông dân vn trong sáng: hồ nước Chí Minh,
là ca tụng đất nước vn tươi đẹp cùng đau thương.
Ca ngợi nước nước ta mà dáng vẻ dấp
không còn là một chiếc đòn tre gánh từng đầu từng thúng.
Mà là một hình dáng quang vinh của cửa ngõ gồm một không hai
để đi vào nhân loại tương lai.
Những vần thơ về bác bỏ Hồ tràn ngập nỗi nhớ thương khi đã đi được xa

Khi đã từng đi xa, những bài thơ viết về Bác dường như chưa lúc nào vơi bớt. Nỗi nhớ về chưng được những thi sĩ biểu hiện qua đầy đủ vần thơ xúc đụng nghẹn ngào. Chùm thơ viết về bác khi đã đi được xa chính là tiếng lòng biết ơn của tất cả dân tộc Việt Nam so với người lãnh tụ béo phì đã tra cứu ra tuyến đường giải phóng dân tộc. Thơ viết về bác bỏ lúc đi xa nổi bật nhất đó là cung bậc nhớ thương xen lẫn trong sự thành kính. Cùng snvt.vn cảm nhận các vần thơ bình dị, ấm cúng tỏ nỗi lòng nhớ ước ao khi bác bỏ đã đi xa nhé.
Bác ơi !
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…
Chiều nay bé chạy về viếng thăm Bác
Ướt giá vườn cau, mấy nơi bắt đầu dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến mặt thang gác, đứng quan sát lên
Chuông ôi chuông nhỏ tuổi còn reo nữa?
Phòng lặng, mành buông, tắt ánh đèn!
Bác đã từng đi rồi sao, chưng ơi!
Mùa thu sẽ đẹp, nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
Rước bác bỏ vào thăm, thấy chưng cười!
Trái bòng kia rubi ngọt với ai
Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
Còn đâu bóng bác đi hôm sớm
Quanh mặt hồ in mây trắng bay…
Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
Năm canh bớt nặng nỗi yêu thương đời
Bác ơi, tim bác bỏ mênh mông thế
Ôm cả non sông, phần lớn kiếp người.
Bác chẳng ai oán đâu, bác bỏ chỉ đau
Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu
Chỉ lo muôn mọt như lòng mẹ
Cho lúc này và mang lại mai sau…
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
Tự do cho từng đời nô lệ
Sữa nhằm em thơ, lụa khuyến mãi ngay già
Bác lưu giữ miền Nam, nỗi nhớ nhà
Miền Nam ước ao Bác, nỗi mong cha
Bác nghe mỗi bước trên tiền tuyến
Lắng mỗi tin mừng giờ súng xa.
Bác vui như ánh buổi bình minh
Vui mỗi mầm non, trái chín cành
Vui giờ ca bình thường hoà tư biển
Nâng niu tất cả chỉ quên mình.
Bác nhằm tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch, chẳng đá quý son
Mong manh áo vải vóc hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi phần đa lối mòn.
Ôi bác Hồ ơi, rất nhiều xế chiều
Nghìn thu nhớ chưng biết bao nhiêu?
Ra đi, bác bỏ dặn: “Còn non nước…”
Nghĩa nặng, lòng không đủ can đảm khóc nhiều
Bác đã xuất hành theo tổ tiên
Mác – Lênin, thế giới Người hiền
Ánh hào quang đỏ thêm sông núi
Dắt chúng bé cùng nhau tiến lên!
Nhớ đôi dép cũ nặng nề công ơn
Yêu Bác, lòng ta trong trắng hơn
Xin nguyện cùng fan vươn cho tới mãi
Vững như muôn ngọn dải ngôi trường Sơn.

Cháu Nhớ chưng Hồ
Đêm nay bên bến Ô Lâu
Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu bác bỏ Hồ
Nhớ hình bác bỏ giữa nhẵn cờ
Hồng hào song má, bạc tình phơ mái đầu
Mắt hiền lành sáng rực như sao
Bác chú ý tận đến Cà Mau sáng sủa ngời
Nhớ khi trăng sáng sủa đầy trời
Trung thu chưng gởi phần đa lời vào thăm
Nhớ ngày quê cháu tan hoang
Lụt trôi, bác gởi lúa đá quý vào cho
Nhớ khi nhà cháu ra tro
Bác đưa bộ đội về lo bít giùm
Bác ơi nhớ mấy đến cùng
Ngoài xa bác bỏ có thấu lòng con cháu không.
Đêm đêm cháu đầy đủ bâng khuâng
Giở xem ảnh Bác chứa thầm bấy lâu
Nhìn mắt sáng, quan sát chòm râu
Nhìn vầng trán rộng, chú ý đầu bạc đãi phơ
Càng chú ý càng lại ngẩn ngơ
Ôm hôn ảnh Bác cơ mà ngờ bác hôn
Bác ơi dù giải pháp núi non
Mà hình bác vẫn trong trái tim không xa
Giặc kia ao ước cắt đánh hà
Mà miền nam bộ vẫn hướng ra Bác Hồ,
Hướng về dung nhan đỏ ngọn cờ
Về ngày phái mạnh Bắc cõi bờ tức thì nhau.
Đêm nằm cháu mọi chiêm bao
Ngày vui thống nhất bác vào miền Nam.
Cổng xin chào dựng chật con đường quan
Bác mang lại đình làng chưng đứng bên trên cao
Bác cười thân thiện biết bao
Bác dặn đồng bào cặn kẽ từng câu
Ung dung bác bỏ vuốt chòm râu
Bác xoa đầu cháu, Bác chăm lo cười.
Đêm ni trăng lại sáng sủa rồi
Trung thu nhớ bác bỏ cháu ngồi con cháu trông
Ngoài xa nghe giờ đồng hồ trống rung
Nghe mọi nhi đồng nhảy đầm múa hò reo
Bác chắc cũng nhớ con cháu nghèo
Miền Nam âu sầu sớm chiều trông ra.
Nhớ ngày sinh nhật chưng Hồ
Bao năm chưng đã đi xa
Tình mếm mộ mãi mặn mà trong tim
Nhớ lúc Đất Nước nổi chìm
Bác như ngọn đuốc đi kiếm tự do
Thương dân người đã dặn dò
Đoàn kết thống nhất quan tâm đói nghèo
Một tin tưởng Đảng đi theo
Chung tay kiến tạo thoát nghèo vươn lên
Biên cương cứng Tổ Quốc vững bền
Quân dân quyết trí làm cho lên cơ đồ
Mừng ngày sinh nhật chưng Hồ
Toàn dân toàn Đảng hãy hô lời Người
Xây dựng cuộc sống đẹp tươi
Tự do độc lập như tín đồ hằng mong muốn .!….
Nhớ chưng Hồ
Bác nay tuy đã từng đi xa
Trong tim bác muốn đất nước phồn vinh
Một thời bom đạn điêu linh
Hôm nay giang sơn chuyển mình bác bỏ ơi
Ngày sinh, nhỏ cháu bồi hồi
Tổ Quốc vẫn nặng hầu hết lời ghi ơn
Bao năm bão đạn sóng cồn
Quân thù xâm lăng Nước còn lầm than
Con con đường cứu nước gian nan
Lênh đênh bốn hải dương vượt ngàn trùng xa
Hôm nay nam Bắc một nhà
Đất nước hùng to gan lớn mật đang đà đi lên
Non sông thịnh trị vững bền
Độc lập, tự nhà xứng thương hiệu của người
Những lời bác bỏ dạy sáng ngời
Cháu nhỏ nguyện mãi ngàn đời noi theo
Ngày sinh nhật bác kính yêu
Chúng con hy vọng gửi vạn điều nhớ ơn
Bác nay tuy đang chẳng còn
Mà công ơn bác đượm hồn núi sông…
Tháng Năm ghi nhớ Bác
Thơ: Chử Văn Hòa
Mùa hè đến, mon năm ghi nhớ Bác
Cây Phượng hồng xào xạc quanh đó sân
Hè về rộn giờ đồng hồ ve ngân
Bằng lăng hoa tím tần ngần nhớ ai
Thủ đô lúc sáng sớm mai đẹp lắm
Nắng bố đình sơn thắm màu cờ
Người cho nhỏ những cầu mơ
Ân tình của Bác từng giờ đậm sâu
Con ghi nhớ mãi mọi câu bác bỏ nói
Nghĩa đồng bào soi rọi non sông
Cùng nhau bình thường một chữ đồng
Tự do chủ quyền quyết ko xa rời
Có Đảng bác chân trời rộng lớn mở
Với đức tin nằm ở vị trí lòng dân
Khó khăn vất vả trăm lần
Khơi nguồn sức mạnh khi nên đứng lên
Bác đang dạy xây nền dân tộc
Phải chuyên cho thân nơi bắt đầu vững bền
Ai ơi hãy nhớ chớ quên
Việt phái mạnh hùng mạnh tăng trưởng xứng tầm.

Nhớ Bác
Bác Hồ khổng lồ kính yêu
Vì dân do nước trải các gian truân
Ước mong non sông vào xuân
Nở hoa tự do đường hoàng tiến lên
Xứng danh nhỏ cháu long Tiên
Cả đời chẳng được ngủ lặng giấc nồng
Trái tim rộng lớn mở mênh mông
Ngàn sau nhớ mãi tấm lòng hiếu trung
Tai ương âu sầu nghìn trùng
Tấm gương trong trắng riêng chung vẹn gìn
Vẫn luôn luôn nuôi dưỡng niềm tin
Giấc mơ Tổ quốc xung khắc in dạ Người
Bác ơi im nghỉ đi thôi
Biển trời sông nước hát lời ngợi ca
Tre xanh trăng đẹp nhất muôn hoa
Chở đậy ru ngủ người phụ vương tuyệt vời.
Xem thêm: Đề Thi Học Sinh Giỏi Toán 8 Cấp Huyện Có Đáp Án 8 Cấp Huyện Có Đáp Án
Học tuân theo Bác khắp nơi
Dù rằng việc bé dại chớ coi khoảng thường
Quan tâm tạo quê hương
Sánh vai cường quốc mở mặt đường tiến lên.

Thơ về bác Hồ hay, xúc động tất cả tới mặt hàng triệu cống phẩm khác nhau. Mỗi bài xích thơ mang một màu sắc khác nhau đóng góp thêm phần khắc họa, tôn vinh lên sự vĩ đại mà hết sức gần gũi, đơn giản của Bác. Đọc thơ về chưng ta thêm phần thành kính, tôn yêu, hiểu rõ sâu xa những hi sinh to bự mà bạn dành cho cả dân tộc. Bạn đọc nào yêu thơ viết về chưng hãy thuộc Snvt.vn đọc và cảm nhận thêm các bài thơ được sưu tâm phía trên đây nhé!